Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

Lạc Miền Thụy Du


Em tìm giấc ngủ thật sâu
Để cho giấc mộng ru sầu ngủ yên
phàm trần đó _đâu cõi tiên
Sao hoài năm tháng lạc miền thụy du

Đức Thịnh

Lầu Mộng Xanh








ta bước chân đi

Lối mòn xưa ấy còn gì cho nhauLặng lòng

vấn vương

tình thắm

duyên đâu

Đêm trăng soi bóng
trên lầu mộng xanh.

Đức Thịnh












Hoài Niệm Xưa


Trời đổ mưa,
.......Thu rơi vàng kí ức
Tiếng lặng thầm
Trong khoảnh khắc cô đơn
Ta có biết ! bao yêu thương dỗi hờn
Cánh phượng vĩ đang trong mùa thay lá

Sân trường vắng
cỏ mọc sao hoang dại
Hè xa rồi tà áo trắng tinh khôi
Tiếng trống vang ta lặng lẽ bồi hồi
Trường xưa ơi một thời ta để nhớ

 Bao năm tháng
ta hoài vương tình nợ

Tình học trò bé bỏng tuổi trăng con
tay chung tay bước qua bao lối mòn

Khúc thời gian khẽ đùa bay theo gió
Thời gian trôi.......Hoài niệm ta còn đó

Để giữ hoài tình trong trắng ngây thơ
Ánh đèn khuya lấp lánh đêm chung mờ

ta nhớ mãi
làn tóc may trong gió .

T/G: Đức thịnh

hyvongmongmanh19879: Xin Em Một Chút Ngẩn NgơTóc em !dài quá bờ vaiC...

hyvongmongmanh19879: Xin Em Một Chút Ngẩn Ngơ

Tóc em !dài quá bờ vai
C...
: Xin Em Một Chút Ngẩn Ngơ Tóc em ! dài quá bờ vai Cho anh đắm đuối đêm dài ngóng trông Ai xui thắt sợi chỉ hồng, Anh ...

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

  TRÒ CHƠI KHÚT BẮT 


Ta tìm em...Em chơi trò khút bắt 
Ta tìm em tận cuối nẻo trời mây 
Tìm mãi hoài, em chạy chốn đâu đây 
Con phố nhỏ ,mịt mờ ...ta chẳng thấy 

Ta rẽ sóng ,tìm em ,lòng khơi dậy 
Trách người nhiều...Ngập nỗi nhớ càng đau 
Lẻ loi bước trong thế giới muôn màu 
Và chỉ có ... mình ta, trên phố vắng 

_Bao yêu thương ta gởi trong tầm lặng ! _ 
Chờ nàng xuân mở những cánh hoa  thơm 
Đưa hương đến đánh tan ,mọi dỗi hờn 
Tình ngàn thu đi vào trong bất diệt 

Gian khổ nhiều ,ta nào có mỏi mệt 
Vì tình em đã xóa hết gian truân 
Ta cần em chỉ giấc mộng đơn thuần 
Người ơi hãy đừng chơi trò khút bắt  ! 

Ta yêu em ! với con tim chân thật 
Nâng niu tình đằm thắm mối lương duyên 
Là con sóng vỗ về em mọi miền 
Ta chỉ có tình em là bất diệt.... 

T/g :Đức Thịnh



Còn Ta với Thời Gian


Còn Ta với Thời Gian


Tuổi 15  yêu thầm loài hoa dại
Ta ngây ngô chẳng dám nói thành lời
Qua bao năm...người ơi ! còn có nhớ ?
Ta yêu mãi ,loài hoa dại " ấy ơi".

Kẻ si tình ngày xưa giờ vẫn vậy
Cũng vui buồn những ngày tháng không em
Luôn hồi tưởng bao điều trong kí ức
Đau đớn lòng lạnh buốt những màn đêm.
.....
Loài hoa dại có mở lòng trăng gió
Hay khép hoài ...đùa nỗi nhớ thênh thang ?
Hay ! trái tim nàng........
                                          Cứng như sỏi đá ?
Rớt vào thu Trong cơn gió bạt ngàn.

Ta mãi đợi mùi hương từ nơi ấy
Không thể nào, chỉ có vậy thế thôi !
Loài hoa dại rồi cũng bay trong gió 
Có về bên trong kí ức luôn hồi....






T/g:Đức Thịnh




Nhớ Làm Gì  ?




Khúc thời gian 
đưa ta vào nỗi nhớ  

Tương lai nào? 

rồi cũng có 

được _thua 

Bước chân ai 
trên đường dài tơ lụa 

Nàng kiêu xa 
ta lẻ bước trong chiều mưa 

Nhớ làm gì ? Ôi ! kẻ điệp trùng thua  

Trái tim ơi _Đừng đùa ta nữa nhé ! 
Hãy quay đi bước chân cho thật lẹ 

Hãy ngủ yên trong một cõi vô thường... 


T/g: Đức Thịnh 



Hương Cỏ Lạ


Nắng cạn dần..
Ta chạy theo...rượt đuổi


Nơi thượng nguồn ngọn gió đung đưa
Em nơi đó 
phơi mình dưới bóng dừa

Đồi núi sữa căng tròn ...ôi tinh khiết
Nàng trinh nữ
đắm đuối
 
lời diễm tuyệt

Then cửa cài ,cúc lỏng đợi chờ ai?
Ta mượn gió đưa mây,
ngày tháng dài
Quyện tình em trong vườn trầu hoang dại
Em của lạ ...hay là ta của lạ ...?
Chút ngây ngô thờ thẫn đến lạ thường.

Ta yêu sao ,mùi thạch thảo
...vấn vương

trong ngày nắng

                                   Ta_Mình

Lạc Bước 

                                    Dưới hoàng hôn...

T/G Đức Thịnh







UỐN TRĂNG


Mùa thu đến lá vàng rơi rớt 
Gió cuốn đi ,hời hợt vào đông 
Người ơi sao vội lấy chồng ? 
nắng ngà  khuất núi ai  trông mà chờ 

Dòng tâm sự Chôn vào quá khứ 
Nuốt lệ rơi ,sao  cứ gượng cười 
Đau lòng con sáo người ơi ! 
Đêm khuya gối chiếc bên đời uốn trăng.


T/g : Đức thịnh









Xin Em Một Chút Ngẩn Ngơ


Tóc em !
dài quá bờ vai

Cho anh đắm đuối đêm dài ngóng trông

Ai xui thắt sợi chỉ hồng,

Anh ôm bờ nắng vào vòng ái ân

Biển tình quanh quẩn,
ngày  xanh

Người ơi sao lỡ buông mành kín thưa.

Người đi,
mây phủ bóng dừa

Ta về gom nhặt tình vừa chớm đông !

Đò đi bỏ mặc dòng sông

Ta về cất vội đóa hồng ngàn thu

Bao giờ nắng cháy lời ru

Xin em một chút ngẩn ngơ đoái  hoài...

T/g : Đức Thịnh


Thơ Nguyễn Đức Thịnh